ĐÔNG VẦY NHỚ MẸ
(Thuận nghịch độc)
Đêm thấu lạnh về rét bữa nay
Gió đan hình mẹ mộng hôm rày
Thềm treo võng gợi lời ru ấm
Bếp rã phên tàn cảnh xót cay
Thêm ngóng đợi người trông vãn chợ
Chạnh đau sầu kẻ rám phơi ngày
Mềm thân tủi đắm vầy tâm khổ
Êm khó chuyện đời vận mãi quay.
Đọc ngược :
Quay mãi vận đời chuyện khó êm
Khổ tâm vầy đắm tủi thân mềm
Ngày phơi rám kẻ sầu đau chạnh
Chợ vãn trông người đợi ngóng thêm
Cay xót cảnh tàn phên rã bếp
Ấm ru lời gợi võng treo thềm
Rày hôm mộng mẹ hình đan gió
Nay bữa rét về lạnh thấu đêm.
0549 H, 14/12/2020
Thái Chung
* Ảnh minh họa từ Internet.
BÀI XƯỚNG:
ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ
(Thuận nghịch độc)
Đêm từng ngóng mẹ vắng nhà nay
Cảnh nhuốm sầu đông xót bấy rày
Thềm đợi cháu khoe màu áo đỏ
Gió vầy nương rụng lá trầu cay
Thêm buồn để mộng vương chiều sớm
Lại ngẫm ngồi đong tủi tháng ngày
Mềm dạ luống ta hồn mãi chạnh
Êm nào giấc ngủ khiến cuồng quay.
Đọc ngược :
Quay cuồng khiến ngủ giấc nào êm
Chạnh mãi hồn ta luống dạ mềm
Ngày tháng tủi đong ngồi ngẫm lại
Sớm chiều vương mộng để buồn thêm
Cay trầu lá rụng nương vầy gió
Đỏ áo màu khoe cháu đợi thềm
Rày bấy xót đông sầu nhuốm cảnh
Nay nhà vắng mẹ ngóng từng đêm.
Nguyễn Gia Khanh
BÀI ĐỒNG HỌA:
SẦU DANG DỞ
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Đêm rụng lá tràn ngõ đến nay
Gió chao vườn đọng nước hôm rày
Thềm loang khói nhạt tàn hoa đỏ
Gác lạnh thu vàng suối lệ cay
Thêm xót phận buồn xuân bỏ sớm
Ước mong lòng cạn tửu qua ngày
Mềm chân tối hận sầu dang dở
Êm thả bước về lối lại quay...
Nghich :
Quay lại lối về bước thả êm
Dở dang sầu hận tối chân mềm
Ngày qua tửu cạn lòng mong ước
Sớm bỏ xuân buồn phận xót thêm
Cay lệ suối vàng thu lạnh gác
Đỏ hoa tàn nhạt khói loang thềm
Rày hôm nước đọng vườn chao gió
Nay đến ngõ tràn lá rụng đêm.
LCT 14/12/2020
Thạch Hãn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét