NGẪM CẢNH
(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Hương thoảng gió vờn bướm dụ hoa
Cội lay cành ngả bóng loang nhòa
Đường bao khói bủa mù mây quyện
Bến dạt ghe nhồi sóng bọt qua
Thương cảnh đắm sầu buông bỏ đặng?
Nhớ quê buồn tủi ngậm thôi mà
Phường thay xóm đổi đời trông ngóng
Sương rũ nắng tàn mộng mãi xa.
Nghịch:
Xa mãi mộng tàn nắng rũ sương
Ngóng trông đời đổi xóm thay phường
Mà thôi ngậm tủi buồn quê nhớ
Đặng bỏ buông sầu đắm cảnh thương
Qua bọt sóng nhồi ghe dạt bến
Quyện mây mù bủa khói bao đường
Nhòa loang bóng ngả cành lay cội
Hoa dụ bướm vờn gió thoảng hương.
0552H,19/12/2020
Thái Chung
BÀI XƯỚNG:
KHÚC GIAO MÙA
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Hương nồng ngõ sớm nắng vàng hoa
Tiết chuyển trời mây khói nhạt nhoà
Đường rã gió đông sầu lá rụng
Hẻm tràn mưa nước đọng đêm qua
Thương quê cảnh áo cơm phiền muộn
Nhớ mẹ chiều thôn xóm muợt mà
Phường phố đẹp đôi từng bước dạo
Sương nhồi sóng biển bãi ngoài xa ...
Nghịch :
Xa ngoài bãi biển sóng nhồi sương
Dạo bước từng đôi đẹp phố phường
Mà mượt xóm thôn chiều mẹ nhớ
Muộn phiền cơm áo cảnh quê thương
Qua đêm đọng nước mưa tràn hẻm
Rụng lá sầu đông gió rã đường
Nhoà nhạt khói mây trời chuyển tiết
Hoa vàng nắng sớm ngõ nồng hương ./.
LCT 19/12/2020
Thạch Hãn
BÀI ĐỒNG HỌA:
MỘNG PHAI
(Thuận nghịch độc)
Hương nhụy hết rồi vắng bướm hoa
Lãng quên đành mộng để phai nhòa
Đường ken lá bủa mờ trăng ấy
Cảnh dõi đêm vầy lẻ bóng "qua"
Thương bậu ngẫm càng trông mấy lại...
Đợi ai buồn quá nhớ sao mà...
Phường chung hẳn đó cùng dâu bể
Sương khói rã tình bởi cách xa.
Đọc ngược :
Xa cách để tình rã khói sương
Bể dâu cùng đó hẳn chung phường
Mà sao nhớ quá buồn ai đợi
Lại mấy trông càng ngẫm bậu thương
"Qua" bóng lẻ vầy đêm dõi cảnh
Ấy trăng mờ bủa lá ken đường
Nhòa phai để mộng đành quên lãng
Hoa bướm vắng rồi hết nhụy hương.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét