NGOẢNH LẠI
Đà vơi quá nửa một cung đường
Cõi tục xoay vần lắm cảnh thương
Tủi ngẫm cho đời vương bất đạo
Buồn đau hộ kiếp quẩn vô thường
Do sầu chạnh nỗi thời dâu bể
Lại trỗi day lòng buổi tóc sương
Đắng nghẹn niềm xưa còn ruổi mãi
Nhiều đêm trở giấc niệm canh trường.
O553 H, 21/12/2020
Thái Chung
* Ảnh minh họa từ Internet.
BÀI XƯỚNG:
MÀU TÓC XƯA
Những giọt chiều rơi cuối nẻo đường
Cung đàn lạc bởi mấy mùa thương
Lòng riêng chạnh nhớ miền trăng cũ
Biển vắng sầu lo ngõ mộng thường
Tại cảnh mây buồn treo vũng nước
Nên luồng bụi bẩn lấn màn sương
Từ em sợi tóc vàng hơi lửa
Mới hiểu tàn phai giữa đoạn trường ./.
LCT 21/12/2020
Thạch Hãn
BÀI ĐỒNG HỌA:
LẠC GIỮA BẾN MƠ
Tình yêu cứ ngỡ nẻo thiên đường
Để những tâm hồn cập bến thương
Đã chuốc ngà say cơn mộng ảo
Còn ru thoảng dỗ khúc nghê thường
Muôn đời cứ tưởng nguyên vàng đá
Một thuở đâu ngờ đẫm gió sương
Bóng ngả lòng sao hoài quạnh quẽ
Từng đêm lạc giữa giấc miên trường.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét